em đoán nhất định là ông trời đã đưa lối cho em gặp anh, là anh của thời điểm tốt nhất,
em từng tự hỏi liệu rằng em có thể tìm được một ai đó yêu em bằng tất cả sự tử tế vốn có,
anh đến và cho em dũng khí, cho em tình yêu,
yêu một người thì dễ nhưng để thương một người thật trọn vẹn và sâu sắc thì đòi hỏi nhiều sự thấu hiểu, nhẫn nại, cảm thông,
đó là vào một ngày giữa tháng chín, ngày trời chuyển sang thu và lâu lâu ùa về vài cơn mưa bất chợt,
anh xem,
hôm nay em trong bộ Hỷ phục mà em yêu thích, nhìn anh cùng dáng vẻ hạnh phúc nhất,
đến bây giờ em không còn do dự nữa,
em muốn kết hôn rồi.
vẫn là những điều mà em muốn nói cùng anh
------------------------------------
Nếu gom hết cảm xúc để ở bên một người thì không có gì to tác cả, chỉ là đơn giản cùng nhau chia sẻ những ngày bình dị, như một bài hát nhẹ nhàng, phảng phất từng cung bật theo năm tháng, cảm giác bên nhau gần gũi cũng vì vậy mà mỗi ngày nhiều lên một ít. Đến một lúc nào đó bất giác nhận ra thì tả biên đã nắm tay người đó ngày qua ngày.
"The best and most beautiful things in the world cannot be seen, nor touched…but are felt in the heart."